Từ khi còn là học sinh tiểu học , mình đã sống xung quanh những lớp học thêm và kỳ vọng từ ba mẹ. Và đó cũng chính là cuộc sống của hàng triệu đứa trẻ ở Việt nam. Bố mẹ chúng ta thường nghĩ bọn mình chỉ có việc đơn giản nhất là việc học nên điểm số phải cao là phải đứng top. Nhưng đâu phải ai cũng hiểu học cũng mệt , việc ngồi trên bàn cả ngày với những con số và chữ cái là một việc thật sự khó khăn với những đứa trẻ đang tuổi ăn , tuổi chơi. Mình có một đứa em hàng xóm chỉ mới đang học lớp 2 thôi , nhưng sau khi vừa học ở trường thì đã phải đi đến lớp học thêm , lúc thì lớp luyện chữ đẹp , lúc thì lớp tiếng anh , rồi các lớp toán thông minh. nhưng liệu có ba mẹ nào hiểu, họ đang vô tình cướp đi tuổi thơ của chính những đứa con của mình. và những áp lực đấy tăng dần khi lên cấp 2 rồi cấp 3 . Vậy thay vì chịu đựng những áp lực trên , tớ chọn cách thay đổi suy nghĩ và đối mặt với nó, tớ muốn mình có thể được vui vẻ và sống đủ trọn niềm vui với cuộc sống học sinh của tớ. Việc đầu tiên tớ làm là Giao tiếp với gia đình , tớ nói chuyện với mẹ về áp lực của tớ và tớ muốn được chơi đá bóng cùng bạn của tớ , tớ tin với ai là bố mẹ đều sẽ thương con mình và ủng hộ các bạn nếu bạn dám nói ra. Việc tiếp theo để ngăn chặn việc mình sa sút học hành , tớ đtajw ra mục tiêu học tập cho bản thân , xác định rõ tớ học cho tớ và để làm gì . Điều đó thật sự quan trọng khi đó là động lực giúp bạn cân bằng giữa việc học và việc chơi , để không bị cuốn quá vào chơi mà bỏ bê đi tương ai của bản thân.
ÁP LỰC LÀ CÓ THẬT, NHƯNG BẠN CÓ QUYỀN VƯỢT QUA NÓ THEO CÁCH CỦA MÌNH .
Bình luận